Môn học Ethical & Professional standards (Đạo đức và các chuẩn mực nghề nghiệp) là một chủ đề quan trọng của chương trình CFA, chiếm một trọng số lớn trong cả 3 level (10% - 20%). Đây cũng chính là điểm khác biệt so với các chứng chỉ hành nghề khác. CFA Institue thậm chí còn cung cấp các tài liệu miễn phí liên quan đến chủ đề này tại đây.
Tại sao
CFA lại đề cao Đạo đức nghề nghiệp ?
Cám dỗ
to lớn
Không giống
như anh kế toán viên ăn cắp vài đồng bạc lẻ nhờ khai khống hóa đơn, hay cô kế toán
trưởng thụt quỹ có thể bị bắt bất cứ lúc nào. Những người làm việc trong lĩnh vực
tài chính/chứng khoán/đầu tư có thể kiếm rất nhiều tiền từ các hành động phi đạo
đức mà rất khó bị phát hiện, không phải chịu trách nhiệm, và thiệt hại lên các
chủ thể khác cũng rất khó đo lường và đong đếm.
Ví dụ như
CEO một ngân hàng nào đó ở bên Mỹ vừa kịp bán ra hàng triệu cổ phiếu, bảo toàn hàng
chục triệu USD trước khi ngân hàng này phá sản. Hay như một Quỹ đầu tư giả định
nào đó, huy động được rất nhiều tiền nhưng không đem đi đầu tư phục vụ lợi ích
của khách hàng, mà đem tiền đi làm “deal” để thu lợi riêng. Rồi như đại gia TVQ
của Việt Nam bị kết luận là thu lợi bất chính hàng trăm tỷ đồng từ việc thao túng
cổ phiếu….
Với mức lợi
ích kinh tế khổng lồ như vậy, rất dễ đề người làm nghề sa ngã, do đó CFA đưa chủ
đề Ethics vào với hi vọng tạo ra một vòng bảo vệ vô hình trước những cám dỗ trong
nghề.
Để bảo vệ
“miếng cơm manh áo” của người làm nghề
Ngành tài
chính nói chung hoạt động dựa trên niềm tin: Ngân hàng cho khách hàng vay vì
tin tưởng khách hàng đó sử dụng vốn đúng mục đích, đủ năng lực trả nợ; Nhà đầu
tư rót vốn vào doanh nghiệp vì tin tưởng doanh nghiệp đó kinh doanh đàng hoàng,
có lãi; Nhà đầu tư ủy thác tiền cho các Quỹ đầu tư vì tin tưởng rằng các Quỹ đầu
tư đó sẽ giúp mình kiếm lời… Nếu niềm tin tan vỡ, ngành tài chính sẽ sụp đổ.
Hãy nhìn ví
dụ gần nhất tại Việt Nam, niềm tin trên thị trường trái phiếu không còn, các
doanh nghiệp không thể huy động được vốn để kinh doanh; hay ví dụ tại thị trường
Mỹ, khách hàng liên tục rút tiền khỏi các ngân hàng địa phương vì “mất niềm tin”
chứ không phải vì các ngân hàng này gặp vấn đề; rồi các quỹ đầu tư bị rút vốn vì
nhà đầu tư không còn tin tưởng vào người điều hành quỹ nữa.
Như vậy có
thể nói đề cao Đạo đức nghề nghiệp chính là để bảo vệ “miếng cơm manh áo” của
chính người làm nghề.
Rộng hơn
là bảo vệ lợi ích của các bên liên quan
Khi có những
người thu lợi bất chính, chắc chắn sẽ có những người khác bị thiệt hại. Như trường
hợp của CEO ngân hàng, hay trường hợp của đại gia TVQ nêu trên, người thiệt hại
là nghìn nhà đầu tư mua vào cổ phiếu với niềm tin là ngân hàng/doanh nghiệp vẫn
hoạt động tốt. Rồi một vài trường hợp doanh nghiệp phát hành trái phiếu sai quy
định, dẫn đến các doanh nghiệp tốt không thể huy động được vốn. Chính vì vậy, việc
hạn chế những hành động phi đạo đức không chỉ bảo vệ người làm nghề, mà còn bảo
vệ lợi ích của các chủ thể liên quan.
0 comments:
Đăng nhận xét